Tả con vật nuôi trong gia đình – Bài số 1
"Chích! Chích!". Thế là con chuột nhắt ăn hại đã bị chị mướp nhà ta vồ gọn trong tay.
Chị mướp có cái đuôi tròn vo như trái bóng con, đôi tai bẹt luôn dựng đứng. Đôi mắt xanh của chị long lanh như hai viên bi thủy tinh. Bộ ria mép dài nhỏ như những sợi tóc thỉnh thoảng lại động đậy. Cái mũi nhỏ lúc nào cũng ươn ướt mà lại rất tài đánh hơi đấy nhé. Mùi thơm của thịt cá khó mà lọt qua được cái mũi ấy của chị. Cái cổ ngắn của chị được nối với cái thân hình dài thon được bao phủ bởi một lớp lông mịn màng óng mượt. Bốn cái chân nhỏ mà ngắn. Dưới bàn chân có nệm thịt êm như mút giúp cho bước đi của chị uyển chuyển nhẹ nhàng không gây tiếng động. Toàn thân chị là một chiếc áo màu tàn thuốc có sọc sậm. Những lúc rỗi rãi, chị thường liếm láp cho bộ lông của mình luôn óng ả. Cái đuôi thì dài và mềm luôn ngoe nguẩy, trông ngộ nghĩnh lắm.
Chị có tài bắt chuột. Con chuột nào mà đã lọt vào tầm ngắm của chị thì khó mà thoát thân. Chị nấp vào chỗ kín, nằm im thin thít. Chú chuột nào chủ quan nghênh ngang đi lại thì bị chị vồ ngay không kịp trở tay. Chính những cái vuốt sắc ngọt và rất bén ấy mà lũ chuột phải kinh hoàng bạt vía mỗi khi thấy chị.
Chị Mướp xứng đáng là nhà "vô địch" diệt chuột. Có chị trong nhà lũ chuột không dám hoành hành nữa.
Tả con vật nuôi trong gia đình – Bài số 2
Từ trước tới giờ, gia đình em nuôi cũng khá nhiều chú chó. Nhưng Vàng là một chú chó khôn ngoan và hiền lành hơn cả. Nó sống với gia đình em đến nay đã gần hai năm.
Vàng có một thân hình to cao lực lưỡng, nặng chừng mười ba, mười bốn ký. Toàn thân là một màu vàng sậm, mượt như tơ. Có lẽ vậy nên mới đặt tên cho cậu là Vàng. Đầu chú to như cái yên xe đạp Mini, hai cái tai dựng đứng. Nó có thể phát hiện được tiếng chân người lạ người quen từ tít đằng xa. Đôi mắt to tròn màu nâu sẫm. Cái mũi thì lúc nào cũng ướt ướt như được bối mỡ. Mấy sợi ria mép ngắn ngắn cùng với mấy cái râu khôn ở dưới cằm đen cứng tạo cho chú một bộ mặt hiền từ dễ mến. Mõm chú to, rộng mỗi khi ngáp để lộ hàm răng trắng với mấy cái răng nanh ở hai bên khóe miệng, trông đến rợn người. Và cái lưỡi thì màu hồng nhạt có sọc đen, thè ra ngoài mỗi khi trời nắng gắt.
Vàng rất khôn ngoan, chú hiểu được ý chủ. Bố bảo nằm thì nó nằm, bảo ngồi dậy thì chú chống chân trước lên, ngọ nguậy cái đầu, còn cái đuôi thì ngoắt qua ngoắt lại như một cái chổi bông. Khách đến nhà chú đều phân biệt được khách lạ, khách quen. Người lạ, chú đứng ngáng ở cổng, nhe hai hàm rầng hù dọa. Còn khách quen thì vẫy đuôi rối rít chào mời. Đặc biệt, mỗi lúc em đi học về, vừa mới về tới cổng đã thấy chú từ bậc cửa phóng ra, cái đuôi dài ngoắt lia lịa, miệng phát ra những tiếng kêu ư ử, ánh mắt vui mừng nhìn em không chớp. Rồi chú cọ cọ cái mõm ướt vào đùi em, tay em, hai chân trước co lên cào cào trên không. Những lúc như thế, em chỉ biết xoa xoa vào đầu nó và cầm chân trước rung rung vài cái khẽ nói: "Cám ơn Vàng! Vàng ngoan lắm! Nào, ta vào nhà đi!". Nó lon ton chạy theo em từ ngõ vào đến nhà mới quay trở lại bậc cửa nằm trông nhà.
Vàng khôn ngoan lanh lợi, cả nhà em ai cũng quý nó. Coi nó như một thành viên của gia đình.
Tả con vật nuôi trong gia đình – Bài số 3
Con vịt là một con vật nuôi thuộc gia cầm rất quen thuộc với nhiều gia đình nông dân.
Có hai loại vịt: vịt cỏ và vịt bầu. Vịt cỏ chỉ nặng độ một cân. Vịt bầu to con hơn, có thể nặng tới hai cân. Vịt bầu bến rất nổi tiếng, thịt béo, ngọt, đậm, thơm. Vịt có bộ lông màu cỏ khô, điểm màu xanh ở cánh và đầu, lông ở cổ và bụng màu trắng hoặc vàng mơ. Cái đuôi vịt xòe ra như đuôi cá, lúc bơi cứ lúc lắc như mái chèo. Chân vịt có màng, màu vàng nghệ, bốn móng nhọn màu đen. Hai chân vịt là hai mái chèo để vịt bơi, lặn tìm mồi. Cặp mắt vịt như hai hạt sen màu đen long lanh. Đáng chú ý nhất là cái mỏ, tựa như cái thìa nhôm màu vàng sẫm. Nhờ cái mỏ có nhiều răng cưa nhỏ, cứng và sắc, vịt mò cua, bắt ốc, bắt tôm, cá một cách tài tình.
Vịt có thể nuôi trên cạn, có thể nuôi trong ao, hồ, đồng ruộng. Có người nuôi đàn vịt đông đến mấy trăm con. Mùa gặt, thóc rơi vãi nhiều, người ta nuôi “vịt chạy đồng”. Vịt cũng được nuôi để lấy trứng. Vịt mái có thể đẻ 5 tháng, nghỉ 1 tháng, lại đẻ tiếp 5 tháng nữa. Mỗi con vịt mái, mỗi năm có thể đẻ 10 tháng, khoảng 300 trứng, với điều kiện đủ thức ăn, chăn nuôi tốt. Thịt vịt ngon, đậm. Thịt vịt quay Bắc Kinh chỉ nghe nói đến đã thèm. Nhiều đầu bếp giỏi có thể chế biến những món ăn từ vịt hấp dẫn: tiết canh vịt, vịt ninh, vịt hầm, vịt nướng, xốt vang vịt, gỏi thịt vịt, cháo thịt vịt,… Trứng vịt lộn ăn với muối gừng, hạt tiêu, đậm đà lắm.
Vịt là một vật nuôi để phát triển kinh tế gia đình. Con vịt là một loại gia cầm có giá trị kinh tế cao.
Tả con vật nuôi trong gia đình – Bài số 4
Gia đình em có nuôi một con cún rất khôn, và nó đã trở thành một “cảnh sát viên nhỏ tuổi” coi nhà rất giỏi.
Hôm ấy cả nhà em đi ngủ. Trời tối đen như mực. Cún con nằm bên ngoài cửa để canh gác. Bỗng cả nhà choàng tỉnh giấc vì tiếng sủa liên hồi. Em lắng tai nghe, hình như lẫn trong tiếng chó sủa là tiếng vịt kêu. Bố em liền cầm đèn pin mở cửa ra ngoài xem sao. Em ở trong nhà hơi sợ nhưng vì tò mò nên cũng đứng ở cửa căng mắt nhìn ra. Nhưng chuồng vịt ở tít gần bờ ao nên em không nhìn thấy gì. Bỗng em nghe tiếng mẹ kêu lớn: “Trộm! Trộm!”. Rồi tiếng chân thình thịch, tiếng người xôn xao, ồn ào. Nhưng tên trộm đã tẩu thoát. Bố em bảo may có con chó báo động, nếu không thì mất hết ba chục con vịt.
Qua “chiến công” này, em càng yêu quý cún con vì sự thông minh, ngoan ngoãn, dễ thương của nó.
Tả con vật nuôi trong gia đình – Bài số 5
Cái Tú, cái Bình đến nhà em tấm tắc khen: “Chinh ơi, nhà cậu có con mèo đẹp quá!”. Đó là con mèo tam thể mới bốn tháng tuổi. Lông có ba màu vàng, đen, trắng mượt mà, càng ngắm càng ưa. Bạn em, đứa nào nó cũng cho bế, cho vuốt ve. Lâu lâu nó lại kêu “meo meo” như làm nũng.
Suốt ngày, nó nằm và chơi trên cái đôn sứ để cạnh bàn học của em. Sáng nào, nó cũng lấy chân rửa mặt và chải lông. Nó làm tỉ mỉ, say mê, thích thú. Nó ăn rất ít: hai, ba thìa cơm nhỏ, một miếng cá hay miếng thịt con con. Em đi học về, nó bám theo mãi. Nó đòi bế. Tối nào nó cũng ngồi lên góc bàn hay ngồi vào lòng em, lim dim đôi mắt lắng nghe tiếng sột soạt của ngòi bút, tiếng em học thuộc lòng.
Em cứ nghĩ, con mèo này chẵn năm sẽ bắt chuột giỏi.
Em định đặt cho nó một cái tên nhưng chưa nghĩ ra. Em rất yêu quý con mèo này!
Nguyễn Tuyến tổng hợp